FOSI: Công bố thực phẩm|Vệ sinh an toàn thực phẩm

Món ngon mùa đông… siêu độc hại

Những món ăn ấm nóng, thơm lừng được nhiều người yêu thích mỗi khi Đông về lại tiềm ẩn nhiều chất độc hại.

 

Độc như món nướng

 

 

Mùa đông đến còn gì vui bằng cùng bạn bè, người thân ngồi quây quần quanh các bếp nướng, vừa trò chuyện vừa lai rai những món ăn thơm phức, nóng hổi. Thế nhưng, bên cạnh những mối lo về chất lượng vệ sinh, đồ nướng còn là mầm họa đối với sức khỏe của con người.

Theo các chuyên gia hóa học, việc nướng thức ăn trên bếp than hoa sẽ tạo ra nhiều khí CO, một loại khí rất nguy hiểm cho sức khỏe nếu hít phải. Đồ nướng trên than hoa còn sản sinh ra chất bột nướng tạo thành hydrat cacbon bị cháy ở nhiệt độ cao, tạo ra acrylamide – một loại chất gây ung thư.

Nhiều người nghĩ rằng nướng bằng bếp cồn khô sẽ an toàn hơn vì cồn ethanol là nhiên liệu sạch, an toàn cho người sử dụng, không nguy hại như các loại chất đốt từ xăng, dầu. Tuy nhiên, hiện trên thị trường các loại cồn methanol (có thể gây ngộ độc) rẻ hơn nhiều so với cồn ethanol nên không thể đảm bảo rằng cơ sở kinh doanh đó mua và sử dụng loại cồn an toàn. Nếu cửa hàng sử dụng cồn methanol, khi đốt cháy, khói thải của nó có thể chứa một lượng hơi methanol chưa kịp cháy, nếu mũi thực khách hít phải một lượng lớn hơi methanol thì có nguy cơ bị ngộ độc.

 

Hóa chất tràn ngập trong nồi lẩu

 

 

Để kiếm lời, chủ quán cất công nhập nguyên liệu ở những nguồn rẻ tối đa, cụ thể là những vựa hải sản cung cấp hải sản chết và được hồi sinh bằng hóa chất. Để giữ tôm tươi lâu, cách quen thuộc là ngâm formaldehyde (chất bảo quản xác ướp) – một loại chất độc cấm sử dụng trong thực phẩm, gây nguy hiểm cho sức khỏe người tiêu dùng.

Ngoài nguyên liệu chính thì hóa chất cũng được dùng để “làm đẹp” cho các loại rau ăn trong lẩu . Một số loại nước lẩu còn sử măng chua để chế biến nước dùng. Trong khi đó, măng chua là thực phẩm “hấp thụ” nhiều hóa chất nhất, vì đây là loại được sơ chế.

Để giảm chi phí, giảm công luộc, người buôn măng đã sử dụng một loại hóa chất giúp măng chua ngon, giòn mềm và có thể để được đến 2 năm mà không lo thối. Giá bán hóa chất ngâm măng có giá 60.000 đồng/kg. Với 1 kg hóa chất có thể ngâm được vài tạ măng. Để tiết kiệm thời gian hầm xương chỉ cần một vài viên nước lẩu thì đã có ngay được nồi nước thơm ngon. Tuy nhiên, không phải chủ hàng nào cũng chấp nhận lời ít để mang đến an toàn cho thực khách nên chẳng ai biết thành phần bên trong nồi lẩu là gì?!

 

Chè nóng chứa đầy đường hóa học

 

 

Chè nóng thường là chè đặc, được nấu với vị ngọt nhẹ và lúc nào cũng bốc khói nghi ngút, khách vừa xì xụp thổi, xì xụp ăn để thấy hết cái thú vị của kiểu ăn chè nóng ngày đông về.

Tuy nhiên, hiện nay trên thị trường loại đường hóa học thông dụng gọi là “đường ngọt”, với dòng chữ Tang Jing mờ nhạt, được nhiều người chuyên bán đồ ăn ưa dùng. Ngoài ra, trên bao bì không hề ghi thành phần, nguồn gốc, xuất xứ sản phẩm. Hạt đường này to gần bằng hạt đậu xanh, được người bán quảng cáo là có độ ngọt gấp 500 lần đường cát bình thường, với giá bán khoảng 90.000 đồng/kg.

Loại đường này được sử dụng phổ biến để làm bánh kẹo, nước ngọt, chè, sâm lạnh, sữa đậu nành,… và đặc biệt là dùng để nấu chè.

Thử phân tích một bài toán đơn giản sau sẽ thấy được vì sao nhiều người bán đồ ăn hay sử dụng đường hóa học này thay cho đường cát: 100 g đường hóa học đếm được 2.300 viên, giá thị trường là 9.000 đồng, tức 1 viên giá  4 đồng. Dùng 1 viên đường hóa học tạo được vị ngọt tương đương với dùng 100 g đường cát (có giá 2.000 đồng). Như vậy, mỗi lần dùng một viên đường hóa học không rõ xuất xứ thay cho đường cát, người sử dụng đã tiết kiệm được nhiều lần.

 

Bún riêu siêu tốc

 

 

Bún riêu, canh bún ngon mát, lại nhiều canxi nên là món khoái khẩu của nhiều người. Thế nhưng với giá chỉ 10 -15 ngàn/ tô thì e rằng còn nhiều điều uẩn khuất. Với giá từ 60 – 100 ngàn/1kg, nấu xong thu lại cũng chỉ khoảng một bát đầy riêu thì khó mà có lời nên công nghệ “giả” riêu ra đời từ đó.

Sau khi có ít riêu, người bán sẽ đánh mịn trứng hoặc dằm nhỏ đậu phụ và trộn chung trên chảo có ít dầu, bỏ thêm một ít nước riêu để không ai phân biệt được đâu là riêu, đâu là trứng và đậu phụ. Để làm nước màu cho nồi nước lèo, mọi chuyện còn đơn giản hơn nữa. Chỉ cần một chút phẩm màu công nghiệp rẻ như bèo mua ở chợ, người bán sẽ có một nồi nước lèo đỏ đẹp như mơ.

 

Chân gà, cánh gà chiên mắm

 

 

Khi gió lạnh ùa về cũng là lúc nhiều người tìm một chỗ ấm để hít hà và thưởng thức chân gà, cánh gà chiên mắm thơm nóng thật tuyệt. Nhưng nguồn gốc của nó thì khiến nhiều người phải hãi hung.

Chân gà phần lớn là hàng nhập khẩu, lâu ngày tiêu thụ không hết lại bảo quản không đúng kỹ thuật nên dễ bị hư hỏng, biến chất.

Nguồn hàng này được các chợ đầu mối mua vào với giá rẻ, rồi đem bán ra thị trường. Để “phù phép” chân gà lâu ngày đã có những vết thâm đen trở nên trắng phau, người ta cho chân gà vào các thùng nhựa – loại thùng từng chứa hóa chất được bán cho các vựa ve chai. Tiếp đến, đổ một loại hóa chất không rõ nguồn gốc có màu trắng đục, hôi nồng nặc để ngâm chân gà. Sau 2 – 3 giờ, số chân gà vớt ra đã chuyển từ màu thâm đen sang trắng phếu, không chút tì vết. Cứ khoảng 6 giờ hằng ngày, mối lái từ các chợ lẻ đổ về lấy hàng.

Ngoài ra, để gà có màu bắt mắt, sau khi giết mổ, nhiều cơ sở còn dùng hóa chất để tẩm ướp, “nhuộm” vàng da gà. Tình trạng này sau đó được phát hiện thêm tại nhiều nơi, gây hoang mang cho người tiêu dùng.

 

Theo báo Đất Việt